Khi cầm trên tay cuốn sách Những tiếng khóc, sự khôn ngoan, và hy vọng trong việc nuôi dạy trẻ chậm phát triển, tôi đã bị cuốn hút ngay bởi sự chân thực và ấm áp trong từng trang viết của Hollie M. Holt-Woehl, một tiến sĩ tâm lý học với hành trình cá nhân làm mẹ của những đứa trẻ đối mặt với chậm phát triển. Không phải một cuốn sách lý thuyết khô khan hay hướng dẫn kỹ thuật cứng nhắc, đây là những chia sẻ sâu sắc từ trái tim, nơi những “tiếng khóc” – biểu tượng cho nỗi đau, thử thách và cả niềm vui bất ngờ được biến thành nguồn khôn ngoan và hy vọng thực sự. Là một người đọc chưa từng trải qua vai trò cha mẹ với những thách thức đặc biệt như vậy, cuốn sách đã mở ra cho tôi một góc nhìn nhân văn, khiến tôi suy ngẫm về sức mạnh của sự kiên cường và tình yêu vô điều kiện trong việc nuôi dạy con cái.
Điều ấn tượng nhất với tôi là cách Hollie M. Holt-Woehl lồng ghép trải nghiệm cá nhân vào các bài học thực tiễn, biến những khoảnh khắc khó khăn thành những “tiếng khóc của sự khôn ngoan”. Bà kể về hành trình chẩn đoán chậm phát triển ở con mình: từ những lo lắng ban đầu, sự cô lập xã hội, đến việc học cách điều hướng hệ thống y tế và giáo dục đặc biệt… mà không hề rơi vào bi kịch hóa. Những chương về xây dựng mạng lưới hỗ trợ, từ gia đình đến cộng đồng, hay cách nuôi dưỡng sự tự tin cho trẻ qua các hoạt động nhỏ bé hàng ngày, đã khơi dậy trong tôi một nỗi xúc động sâu sắc. Nó khiến tôi nhận ra rằng, nuôi dạy trẻ chậm phát triển không phải là “vượt qua” một trở ngại, mà là khám phá những món quà ẩn giấu: như sự đồng cảm sâu sắc hơn, niềm vui thuần khiết từ những thành tựu nhỏ, và một cuộc sống giàu ý nghĩa hơn bao giờ hết.

Cuốn sách cũng mang đến những công cụ thực tế mà bất kỳ bậc phụ huynh nào cũng có thể áp dụng, dù con họ có gặp phải chậm phát triển hay không. Hollie chia sẻ các chiến lược như nhật ký cảm xúc để theo dõi tiến bộ, cách giao tiếp không lời để kết nối với trẻ, và tầm quan trọng của việc chăm sóc bản thân người lớn để tránh kiệt sức.
Tôi đặc biệt yêu thích phần về “hy vọng như một hành động”, nơi tác giả khuyến khích độc giả nhìn nhận tương lai không phải qua lăng kính hạn chế, mà qua khả năng thích nghi và phát triển không ngừng. Sau khi đọc, tôi đã thử áp dụng một số ý tưởng: dành thời gian quan sát và ghi chép những “tiếng khóc” nhỏ trong cuộc sống hàng ngày của mình, và nhận ra rằng chúng thực sự là nguồn học hỏi quý giá. Điều này không chỉ giúp tôi đồng cảm hơn với những bậc cha mẹ xung quanh, mà còn thay đổi cách tôi nhìn nhận sự “khác biệt” ở mọi người, từ trẻ em đến người lớn.
Tất nhiên, cuốn sách không tránh khỏi một số điểm hạn chế, như việc tập trung chủ yếu vào bối cảnh phương Tây (Mỹ), có thể khiến độc giả ở Việt Nam cảm thấy một phần xa cách khi so sánh với hệ thống hỗ trợ địa phương còn hạn chế. Tuy nhiên, tinh thần cốt lõi, hy vọng là có thể học hỏi và phát triển cùng con, vượt qua mọi rào cản văn hóa, mang đến sức mạnh phổ quát.
Tóm lại, Những tiếng khóc sự khôn ngoan và hy vọng trong việc nuôi dạy trẻ chậm phát triển là một cuốn sách truyền cảm hứng, không chỉ dành cho các bậc phụ huynh đang đối mặt với thử thách tương tự, mà còn cho bất kỳ ai muốn hiểu sâu hơn về hành trình làm cha mẹ. Nó đã thay đổi cách tôi nghĩ về “thành công” trong nuôi dạy: không phải là đạt chuẩn xã hội, mà là ôm ấp từng tiếng khóc để tìm thấy khôn ngoan. Nếu bạn đang tìm kiếm nguồn động viên để biến nỗi sợ thành sức mạnh, hãy đọc ngay cuốn sách này. Bởi Hollie M. Holt-Woehl không chỉ kể chuyện, nhưng còn trao gửi hy vọng – thứ hy vọng thực sự, được rèn luyện từ những giọt nước mắt.
Cảm ơn tác giả, vì đã biến những tiếng khóc thành bài ca của sự sống.
M.Mad






