Đôi khi trong dòng đời hối hả, ta quên mất phải dừng lại. Ta chạy, không ngừng chạy về phía những giấc mơ, những kỳ vọng, toan tính… đến mức quên mất nhìn quanh và quên cả nhìn vào chính mình. Có lúc, tôi cũng đã từng như vậy! Cho đến khi tôi đọc được cuốn sách “Hai mươi tám ngày biết ơn và khiêm tốn” – một cuốn sách không lý thuyết cao xa hay dài dòng triết lý, nhưng đủ nhẹ nhàng để thức tỉnh tâm hồn tôi sau những ngày dài vội vã.
Thời gian tôi bắt đầu đọc cuốn sách, thật trùng hợp với thời gian tôi thực tập sứ vụ tại Cộng đoàn Sài Gòn (một cộng đoàn các sơ khấn trọn). Điều đó đã để lại trong tôi một cảm xúc dạt dào và một tâm thức biết ơn, một sự khiêm tốn để học hỏi nhiều điều hữu ích cho bản thân. Khi bắt đầu đọc, mỗi ngày cuốn sách đưa ra một hướng dẫn nhỏ: hãy viết ra vài điều bạn biết ơn, một việc làm khiến bạn cảm thấy vui, một điều gì đó khiến bạn thấy buồn trong ngày,… Ban đầu tôi cảm thấy có chút gượng gạo, không phải tôi không có gì để biết ơn, nhưng có những lúc tôi chưa thực sự dừng lại để nhận ra rằng: có quá nhiều điều quý giá quanh mình mà có khi vô tình tôi đã lãng quên. Nhưng rồi càng viết, càng viết, tôi thấy tim mình như đập chậm lại, nhẹ nhàng ấm áp và yêu thương hơn.
Sự biết ơn như một thứ ánh sáng âm thầm soi rọi cuộc đời, giúp cho tôi không còn cảm thấy thiếu thốn, và thấy mình đang sống giữa muôn vàn điều tốt đẹp dù là nhỏ bé nhất. Cuốn sách đã giúp tôi sống chậm lại, và nhờ đó, tôi thấy biết ơn nhiều hơn những điều mà đôi khi tôi đã lướt qua. Tôi biết ơn đôi mắt của mình nhiều hơn, đôi mắt vẫn nhìn thấy bầu trời xanh mỗi ngày. Tôi biết ơn những nụ cười nhiều hơn, những nụ cười đã xua tan trong tôi những buồn phiền mệt mỏi. Tôi biết ơn những chi thể đã làm nên cho tôi một cơ thể khỏe mạnh, và cả những kiên trì nỗ lực hàng ngày tôi đang cố gắng, để sống mỗi giây phút với sự tròn đầy và ý nghĩa hơn.
Không chỉ dừng lại ở sự biết ơn, cuốn sách còn dạy cho tôi nghệ thuật của sự khiêm tốn. Nếu biết ơn làm trái tim tôi mềm mại và yêu thương, thì khiêm tốn giúp tôi trưởng thành và sâu sắc hơn. Một sự khiêm tốn không chỉ là bên ngoài, nhưng là một sự lắng nghe: lắng nghe người khác để cảm thông, lắng nghe mọi thứ chung quanh mình, lắng nghe không chỉ với đôi tai nhưng là lắng nghe bằng cả con tim. Sự khiêm tốn không làm cho tôi nhỏ lại, nhưng làm cho tôi được lớn lên trong tâm hồn, sẵn sàng đón nhận những khuyết điểm, sẵn sàng lắng nghe sự sửa dạy để thay đổi. Điều đó làm cho tôi trưởng thành hơn, không còn bị hạn chế trong cái tôi chật hẹp của chính mình.
Hai mươi tám ngày là một sự chuyển hóa âm thầm. Bởi với tôi, hành trình ấy không chỉ dừng lại ở hai mươi tám ngày, nhưng đã mở ra cho tôi một chân trời mới. Nơi mỗi sáng thức dậy, tôi biết mình đang sống, đang thở, đang có mặt trên đời với tất cả những điều tốt đẹp đang diễn ra. Biết ơn đem đến cho tôi sự bình an, và khiêm tốn làm cho tôi trở nên vững vàng.
Khi đọc cuốn sách trong thời gian thực tập sứ vụ nơi Cộng đoàn Sài Gòn, tôi lại càng thêm lòng biết ơn và trân trọng những gì tôi được học hỏi nơi quý sơ, khi được cùng chia sẻ Linh đạo, đặc sủng và sứ vụ của Hội dòng Thánh Phaolô – Thiện Bản. Ngang qua đời sống tại Cộng đoàn, tôi cũng học được những kinh nghiệm sống rất sâu sắc. Tôi biết ơn sự chu đáo và khéo léo, cũng như sự chỉ dạy trong yêu thương và bao dung của quý sơ.
Từ đây, tôi nhận ra điều mà cuốn sách muốn truyền tải ngang qua những điều chung quanh cuộc sống: Cuốn sách không đưa ra một triết lý thành công, không nói về cách đạt được nhiều hơn, nhưng giúp tôi biết ơn nhiều hơn những gì mình đang có, và sống một cách chân thành, sâu sắc và hạnh phúc hơn mỗi ngày.
Sau thời gian thực tập sứ vụ, cũng như bài học tôi rút ra được từ cuốn sách “Hai mươi tám ngày biết ơn và khiêm tốn”, điều tôi học được là: Trong tất cả mọi việc, chúng ta không chỉ dừng lại ở việc đọc hay việc học, mà nên thực hành mỗi ngày, bắt đầu từ những bước nhỏ. Mỗi ngày một chút như cách ta chăm sóc một mầm cây trong tâm hồn. Rồi một ngày chúng ta sẽ thấy lòng mình nở hoa – hoa của sự bình an, yêu thương và chân thành. Như ai đó đã từng nói mà tôi vẫn nhớ: “Biết ơn là ký ức của trái tim và khiêm tốn là nền tảng của mọi đức hạnh”.
(Thực tập tại Cộng đoàn Sài Gòn: 01-28/6/2025)
Maria Bé Nhỏ