Suy Niệm Tin Mừng Thứ 4 Tuần 1 Mùa Vọng A-Lễ Kính Thánh Phanxicô Xaviê

Lời Chúa Suy niệm Tin Mừng

Lời Chúa: Mc 16,15-20

Khi ấy, Chúa Giêsu hiện ra với mười một môn đệ và phán: “Các con hãy đi khắp thế gian, rao giảng Tin Mừng cho mọi thụ tạo. Ai tin và chịu phép rửa, thì sẽ được cứu độ; ai không tin, sẽ bị luận phạt. Và đây là những phép lạ đi theo những người đã tin: nhân danh Thầy, họ sẽ trừ quỷ, nói các thứ tiếng mới lạ, cầm rắn trong tay, và nếu uống phải chất độc, thì không bị hại; họ đặt tay trên những người bệnh, và bệnh nhân sẽ được lành mạnh”. Vậy sau khi nói với các môn đệ, Chúa Giêsu lên trời, và ngự bên hữu Thiên Chúa. Phần các ông, các ông đi rao giảng khắp mọi nơi, có Chúa cùng hoạt động với các ông, và củng cố lời giảng dạy bằng những phép lạ kèm theo.

Suy Niệm

“Chúng tôi đã tới nhiều làng tân tòng mới được chịu phép rửa cách đây ít năm. Vì không có linh mục nên các Kitô hữu bản xứ chẳng biết gì khác ngoài việc mình là Kitô hữu. Chẳng có ai cử hành bí tích cho họ, chẳng có ai dạy họ kinh Tin Kính, kinh Lạy Cha, kinh Kính Mừng, chẳng có ai dạy họ biết các điều răn của Chúa. Từ khi đến đây, tôi chẳng ngưng lúc nào: tôi rảo khắp làng mạc, làm phép rửa cho nhiều trẻ em chưa được lãnh nhận bí tích này. Tôi đã làm phép rửa cho một số rất đông các trẻ em chưa biết phân biệt bên phải hay bên trái. Khi tôi đến các làng ấy, trẻ em không để tôi đọc kinh nhật tụng, ăn uống, ngủ nghỉ, nếu tôi chưa dạy cho chúng một kinh. Vì thế, tôi bắt đầu hiểu tại sao Nước Trời lại là của những người giống như chúng… Tại các miền ấy, có nhiều người không được làm Kitô hữu chỉ vì không có ai làm cho họ trở thành Kitô hữu. Nhiều lần tôi đã có ý định đi tới các đại học ở châu Âu, trước hết là Đại học Paris, mà kêu gào khắp nơi như một kẻ mất trí và thúc đẩy những người chỉ nghiên cứu học thuyết hơn là thực hành bác ái rằng: Tiếc thay, chỉ vì lỗi các ông mà biết bao linh hồn thay vì lên thiêng đàng lại phải xuống hoả ngục…” (Trích thư của Thánh Phanxicô Xaviê gởi thánh Inhaxiô)

Tâm tình của thánh Phanxicô Xaviê cho chúng ta thấy nhu cầu cấp thiết của việc rao giảng Tin Mừng và lòng khát khao với sứ vụ truyền giáo của thánh nhân. Điều này mời gọi mỗi người chúng ta ý thức lại sứ vụ rao giảng Tin Mừng của bản thân được lãnh nhận từ Thiên Chúa. Bản chất của Giáo hội là truyền giáo! Thánh Phaolô cũng đã ý thức trách nhiệm này được trao ban chứ không phải là một cái nghề “rao giảng Tin Mừng không phải là lý do để tự hào, mà là điều cần thiết bắt buộc tôi phải làm. Khốn thân tôi nếu tôi không rao giảng Tin Mừng!”

Cầu nguyện

Lạy Chúa, xin Chúa cho mỗi chúng con biết hướng lên cao nơi nguồn ân sủng là chính Chúa, để nhờ đó chúng con nghe được tiếng Chúa trong tâm hồn và từ bỏ các tham vọng của bản thân để vâng theo ý Chúa, lên đường thực thi lệnh truyền của Ngài và thốt lên được từ đáy lòng mình: “Dạ, con đây, xin sai con đi.”

Chuông Xanh, OSP